Cho chồng yêu bắn tinh trong bao chỉ bằng đôi chân dẻo quẹo

Em nói nhanh đi, đừng chọc điên anh ” Thư cúi đầu, tóc rũ xuống che khuôn mặt đẫm lệ, thú nhận một phần sự thật: “Nam có lần khám thai cho em, anh ta… sờ soạng em, em sợ quá không dám nói, anh ta quay clip uy hiếp em, em không muốn anh biết.”
Hoàng đỏ mắt, đứng bật dậy, đấm mạnh vào tường, tiếng “rầm” vang lên như xé tan không gian, ” Thật sự chỉ là chạm thôi sao, chỉ vậy mà em giấu anh, em sợ gì chứ, em đùa anh hả” Thư quỳ xuống sàn, ôm chân anh, “Anh, em sợ mất anh, sợ anh không tin em, em không muốn gia đình mình tan nát.” Hoàng thở dốc, tay nắm chặt thành nắm đấm, giọng run: ” Em nghĩ anh là con nít sao, em còn chưa nói hết ra sao”? Thư ngồi trên sofa, mắt đỏ hoe, tay ôm gối, cố giữ bình tĩnh nhưng lòng như cơn bão không ngừng gào thét. Anh sẽ đi gặp nó ngay, em ở nhà.” Anh lấy áo khoác, bước ra cửa, không ngoảnh lại, để lại Thư ngồi bệt dưới sàn, tay ôm đầu, lòng tan nát: “Anh biết rồi, mình mất anh thật sao?”
Trưa đến, ánh sáng xám vẫn phủ kín căn nhà, gió lạnh ma quái lùa qua khe cửa làm rèm phất phơ như bóng ma. Hoàng đứng trong hẻm, áo khoác đen phất phơ, tay cầm USB, gọi Nam: “Nam, ra đây, tao cần nói chuyện lần cuối.” Nam xuất hiện từ bóng tối, áo khoác đen, điếu thuốc cháy đỏ trên tay, cười khinh: “Hoàng, mày vẫn chưa hiểu hả, Thư thích tao, mày giữ không nổi đâu.” Hoàng ném USB xuống đất, đạp mạnh, tiếng “rắc” vang lên khi