Dùng tay trần cũng có thể kích nứng được anh ghệ

Hắn đã thì thầm bên tai cô, giọng trầm đục đầy dục vọng: “Thư, em ướt quá, em thích anh mà, đúng không?” Lúc đó, cô hoảng loạn, muốn đẩy hắn ra, nhưng cơ thể lại phản bội, lồn cô rỉ nước dưới những cái chạm đầy toan tính, từng đợt khoái lạc không mong muốn trào lên, khiến cô vừa sợ hãi vừa xấu hổ. Sáng sớm ngày 29 tháng 11 năm 2025, tia nắng nhợt nhạt từ bầu trời phủ đầy mây xám xịt len lỏi qua lớp rèm vải mỏng manh trong căn nhà nhỏ của Thư, rọi xuống sàn gỗ bóng loáng, nơi những vệt sáng mờ nhạt trải dài như những vệt nước khô cạn trên kính. Anh đi cùng em tối nay, mình giải quyết dứt điểm, em đừng lo.”
Thư run, ngước lên nhìn anh, “Anh, em sợ hắn làm gì anh, em không muốn anh nguy hiểm vì em.” Hoàng cười nhẹ, nụ cười ấm áp như ánh nắng hiếm hoi giữa ngày đông lạnh, anh kéo cô vào lòng, “Em yêu, anh không để ai động vào em nữa, tin anh, mình sẽ vượt qua.” Thư gật đầu, áp mặt vào ngực anh, nghe nhịp tim đều đặn của anh, lòng cô ấm lên bởi tình yêu to lớn ấy, “Anh mạnh mẽ quá, em không xứng với anh.” Nhưng sâu trong tâm trí, hình ảnh Nam dưới ánh đèn phòng khám lại lướt qua, bàn tay hắn miết lên đùi cô, hơi thở hắn phả vào tai, và lồn cô lại rỉ nước, một cảm giác vừa kinh tởm vừa kích thích mà cô không thể kiểm soát, “Sao mình vẫn nghĩ tới, mình điên rồi sao?”
Chiều tà buông xuống, bầu trời chuyển sang màu xám đậm, những đám mây dày